Bức thư bày tỏ nỗi lòng của một đứa con xa xứ gửi đến mẹ

Thảo luận trong 'Xuất khẩu lao động' bắt đầu bởi Linh1206, 14/11/16.

Liên kết hữu ích: Đăng tin rao vặt | đăng tin rao vặt miễn phí

  1. Linh1206

    Linh1206 Thành Viên Mới

    Tham gia ngày:
    2/11/16
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    Phải chăng Tết vẫn trong ta bao suy nghĩ, bề bộn. Ta cố quên đi bằng cái vội vã, tất bật, cái vòng quay cuộc sống thường nhật để rồi thấp thoáng vẫn vang vọng tiếng pháo quê nhà.

    Tôi cố kéo chiếc chăn trùm qua đầu để núp mình vào hơi ấm áp của cơ thể đã tích tụ cả đêm dài. Những tiếng chuông ngân vang, du dương như nhắc nhở chúng ta không thể chậm chạp được hơn nữa cái lười biếng trong ta.

    Bên ngoài những hạt mưa tí tách xô đẩy bông tuyết ướt át lao thẳng xuống mặt đường lầy lội. Những bông tuyết được hóa kiếp dưới vòng quay của bánh xe ôtô. Ông Công, ông Táo đã về Trời được 1 tuần, đón Tết xa quê mà lòng ta sao còn bao lưu luyến. Phải chăng Tết vẫn trong ta bao suy nghĩ, bề bộn. Ta cố quên đi bằng cái vội vã, tất bật, cái vòng quay cuộc sống thường nhật, chi phi di nhat ban lam viec để rồi thấp thoáng vẫn vang vọng tiếng pháo quê nhà.

    [​IMG]

    Năm nay ta đã muộn màng, để rồi bông pháo đã bay cao, hòa mình vào trong cái giá rét của xuân, ta chỉ biết lặng lẽ đi tản mạn, tìm lại một chút nhạt phai của Tết. Cuộn mình trong chiếc chăn mỏng, cô đơn trong căn phòng nơi xa lắm. Năm nay, mấy cành đào phai không ghé đến với ta, không một mâm ngũ quả. Thiếu chiếc bánh chưng, không một gói giò. Không mùi trầm hương quen thuộc. Tết trong ta giờ chỉ là những kỉ niệm. Một bức thư gửi mẹ nơi quê nhà, không bố cục, không đòi hỏi, không ăn năn. Một bức thư của con tim bộn bề thương nhớ.

    Mẹ à con vẫn cạnh mẹ, vẫn yêu mẹ, vẫn nhớ cả bốn mùa qua.

    Quên sao được cái lưng còng của mẹ đã quen với cái thay đổi thất thường của tạo hóa. Mùa Xuân lạnh thấu con tim, làm tay chân mẹ sưng tấy. Những hạt sương vùng cao không còn long lanh mà tê tái cố trụ trên cành mơ, mận chờ đón Xuân tới để tặng mẹ nhiều nụ, nhiều hoa. Thế rồi hoa nụ đã đơm trái cho mẹ. Sau bao ngày nắng rát là những cơn bão liên tiếp đổ về làm mẹ đầm mình trong lũ lụt.

    Quên sao sao được khi những cơn đau chuyển mình của mẹ, những trận động đất làm rạn nứt trụ sống của mẹ. Biết bao đứa con ngày thơ thẩn, đêm thao thức không tìm đến được với giấc ngủ ngon. Mẹ biết, mẹ hiểu, rồi mẹ hứa sẽ tìm lại sự yên vui cho những người con đang đón Tết với cái tâm nguyện hướng lên bà thờ tổ tiên, đôi mắt luôn hướng về con đập của ánh sáng. Lo âu tổng chi phí đi xuất khẩu lao động nhật bản. Xin lũ lụt đừng giận dữ.

    Tĩnh sao được khi lòng của mẹ đang hừng hực chưa ngủ, những miếng da thịt của mẹ đang cháy bỏng. Sóng biển đang giận giữ, bão biển đang gầm thét, mẹ vẫn vững tay cầm lái cố đưa thuyền cập bến. Những người con của mẹ vẫn anh hùng, bất khuất, hiên ngang và tự hào là con nước mẹ, sống trên đất mẹ. Thương lắm, mẹ ơi!

    Những giấc mơ mái nhà ấm liệu có thể tới tay với trẻ thơ không nơi nương tựa. Ước mơ được sánh vai cùng các bạn, cắp sách tới trường liệu có thành hiện thực. Còn bao bậc phụ huynh phải cầu xin để được có chỗ "đẹp" cho con trong trường học, để học gần nhà. Biết bao gia đình vẫn dành dụm, chi tiêu tiết kiệm để dành đồng tiền nuôi con ăn, học làm người.

    Không nghĩ sao được khi nhìn những con đường ùn tắc mỗi ngày. Vẻ mặt trầm tư hiện rõ trên từng khuôn mặt đời thường. Tan việc, đón con, đi chợ, nấu ăn và một chút thời gian cho sum họp gia đình. Ai cũng nghĩ mình may mắn được sinh ra nơi đô thị xa hoa. Thấy mẹ đẹp và tĩnh lặng hơn khi những con đường, góc phố ồn ào bất chợt rơi vào một thế giới của bình lặng ngày đầu tiên của năm mới, sau một đêm pháo vang trời, lộng lẫy.. Con muốn cuộn mình tìm cái sự yên lặng của đất mẹ, nâng niu từng khoảnh khắc yên bình của 1 trong 365 ngày dài.

    Mùng 3 ngày hóa vàng. Chỉ còn hai ngày nữa thôi, mẹ lại hi vọng, lại cầu nguyện.. Những ước mơ của mẹ sẽ vươn cao, vươn xa, sẽ đậu trên từng mái nhà mang lại tiếng cười, sự bình yên và hạnh phúc hơn cho đàn con của mẹ.

    Con sẽ ngẩng cao đầu đón nhận nhận những bông tuyết của phương trời xa. Lạnh giá sẽ tan đi vì hơi ấm của vòng tay, mặn mà của nước mắt mẹ.

    Tết ta làm nức lòng cả những kiều bào và dân bản xứ. Nhật Bản luong xuat khau lao dong nhat ban ,hôm nay tuyết đang rơi, đã rơi,mẹ à. Tuyết của ngày mùng một Tết! Những tràng pháo tay lẹt tẹt làm con khao khát được nghe tiếng kêu giòn rã của pháo Tết. Đôi mắt cay xè vì hồi ức, ký niệm, vì một khoảng lặng ập tới. Một quê mẹ lúc mờ, lúc ảo trong mơ.

    Nhớ lắm mẹ ơi! Dù cay đắng, nhọc nhằn, khó khăn, vất vả mẹ hãy giữ nụ cười hiền hậu, nụ cười hy vọng. Con muốn lượm lặt những cánh đào, xác pháo của mùa xuân qua để kết thành những gói kỷ niệm. Những kỷ niệm của một người con xa mẹ. Về bên mẹ vẫn chỉ là một giấc mơ.

    Chúc mẹ có những ước mơ sớm thành hiện thực!

    [VIDEO][/VIDEO]
     

Chia sẻ trang này